Hôm đó bọn mình đi Huế với nhau, anh hát lên một câu "Lỡ mai rời xa ai biết được"... mình đã khóc nhiều vào lần đó vì sợ lỡ đâu câu hát trở thành sự thật nên mới không cho anh hát nữa. Nhưng cho đến hết tháng đó, thời điểm đó mọi thứ vẫn đều tốt đẹp. Đến cuối tháng 6, vì lại thêm một lần cãi nhau rất to nữa. Anh mới nói anh không thể chịu đựng thêm được nữa vậy là anh nói chia tay mình. Sau đó mình đã nhận ra và thấu tường tận một chữ "thương". Cố gắng giữ lại sợi dây tơ duyên đó, càng cố càng cố lại càng đẩy anh ra xa mình hơn. Thế là dạo này mình cứ ngày qua ngày, vẫn là mình nhưng buồn hơn rất nhiều lần so với lúc chưa gặp anh... Hôm nay nghe được bài này cứ thế mà vỡ òa lên 1:18
đang giận bồ nghe bài này cảm động thật sự 🥺🥺 mọi người đừng vì áp lực cuộc sống và cảm xúc ich kỉ mà bỏ lỡ người yêu mình nha
Giờ làm gì còn nhạc như vậy nữa, trước 2019 là nhạc Vpop- Balad rất hay để lại cho người ta rất nhiều kỹ niệm, cảm xúc, sự gắn bó khi nghe lại sau này, còn nhạc trending hiện tại thì tôi nghĩ không thể.
em của 34t hiện tại mơ ước quay về gặp lại a trong giấc mơ,quay về năm em 15 & anh 16t.Dù k được bên a nhưng luôn mong a hạnh phúc thật sự.
Một bài hát mà gần cả thập kỷ vẫn không bị lỗi thời , và mình tin rằng trong tương lai nó vẫn sẽ luôn là bài nhạc trong album yêu thích của mình
Mới đó mà đã 7 năm rồi, nghe lại vẫn bồi hồi như lần đầu. "Anh chẳng hứa sẽ sang giàu, chỉ hứa yêu dài lâu ...."
Một ngày hè năm 10 tuổi, anh trở thành idol của em. Mùa hè năm 17 tuổi, cuối cùng em cũng gặp anh lần đầu tiên, vẫn là nụ cười khờ khạo làm tim em tan chảy. Buồn thay, cảm giác ấy đâu chỉ riêng em. Anh, vô tình là cơn gió mang yêu thương đến gần em, em biết, yêu thương thực sụ đến rồi. Nhưng em chỉ là người sau, một kẻ thậm chí còn chẳng thể ngang qua đời anh, chỉ có thể đứng ngoài dõi theo từng bước chân anh. Anh vui em lặng lẽ vui, anh buồn em lặng lẽ đau lòng, anh yêu... em lặng lẽ gạt đi nước mắt, cũng lặng lẽ chúc phúc cho anh. Anh nhất định phải hạnh phúc!
Mình từng hát bài này cho b ấy nghe và lấy nó làm động lực trong suốt thời gian mình đi nghĩa vụ và b ấy đi Hàn . Nhưng thời gian chẳng chờ đợi 1 ai. Hiện tại mình và b nhỏ k còn bên nhau nữa nhưng mình vẫn bật bài hát này mỗi khi mình nhớ đến b ấy
Thanh xuân đúng là cái thời mà con người ta nuối tiếc... Ngày ...tháng...năm...Tôi là một cô sinh viên đại học đầy ước mơ. Ngày ...tháng...năm...Tôi chuyển đến sát vách phòng cậu ấy. Ngày ...tháng...năm...Tôi 18 tuổi, cậu ấy 17 tuổi. Ngày ...tháng...năm...Hôm đó trời mưa, cậu ấy che ô cho tôi về. Cũng ngày hôm đó tôi biết được chúng tôi cạnh phòng nhau. Cậu ấy gọi tôi là ''cậu, tớ'' mặc dù tôi hơn cậu ấy 1 tuổi. Ngày ...tháng...năm...Tôi nuôi mèo, nó hay chạy sang phòng cậu ấy. Ngày ...tháng...năm...Tôi và cậu ấy cùng phơi quần áo trên một sợ dây, tôi cảm nhận thứ hương thơm chỉ thuộc về cậu ấy. Ngày ...tháng...năm...Tôi bị lạc đường, tôi khóc, 11h đêm cậu ấy tìm thấy tôi. Tôi ôm cậu ấy khóc rất lớn, tôi nhớ gia đình. Ngày ...tháng...năm...Tôi cũng chẳng biết mình thích cậu ấy khi nào. Ngày ...tháng...năm...Cậu ấy dẫn một cô gái về phòng ăn cơm. Tôi biết có lẽ mình đơn phương cậu ấy. Ngày ...tháng...năm...Cậu ấy thi đại học, một trường ở Hà Nội. Ngày ...tháng...năm...Tôi viết thư cho cậu ấy, để ở dưới chậu cây bên cửa sổ. Ngày ...tháng...năm...Tôi từ quê lên, cậu ấy đã chuyển đi được hay ngày.Chậu xương rồng vẫn ở trên bệ, cậu ấy đã để lại nó. 20 ngày sau, Tôi nhớ cậu ấy, tôi bỗng tìm thấy bức thư cậu ấy để lại, cậu ấy đã hồi đáp tôi:''Anh cũng thích em, chờ anh'' Ngày ...tháng...năm...Cậu ấy đã quay lại vào một buổi sáng, vẫn là chàng trai sát vách năm 18 tuổi của tôi. Ngày ...tháng...năm...Mẹ cậu ấy tìm tôi, nói tôi làm hỏng tương lai của cậu ấy. Ngày ...tháng...năm...Tôi chia tay cậu ấy, cậu ấy đã quay lại Hà Nội để học đại học. Không còn những tiếng động sát vách, không còn cảm nhận được mùi hương, những ngày trời mưa đi một mình dưới mưa. Tôi chưa từng nghĩ mình nhớ một chàng trai đến vậy. Con mèo cứ kêu hoài không dứt tôi biết có lẽ nó cũng nhớ cậu. Ngày ...tháng...năm...Tôi gặp lại cậu ấy ở Hà Nội, cậu ấy cười với tôi, còn tôi thì khóc. cậu ấy chỉ biết ôm tôi, thì thầm ''5 năm, cuối cùng anh cũng tìm lại được em rồi''
Em cảm ơn chị đã đến bên em. Thằng nhóc 17t năm ấy được chị yêu thương chăm sóc cưng nựng, vẫn 1 tiếng gọi “anh” dù mình chênh nhau 3 tuổi. Em chúc chị luôn hạnh phúc với người chồng mẫu mực ấy 😊
19/8 tôi đã nghe lại 😊 Vâng! Nghe vì thích chứ deo có kỉ niệm gì cả :))
1-4-2019 tôi quen và yêu cô ấy bên đài loan.. Tình yêu đang đẹp thì tôi bị bắt phải về trước.sau đó cô ấy cũng bỏ đài Loan về cùng tôi . Cứ thế qua bao thăng trầm cũng có 1 câu con trai kháu khỉnh.. Giờ đây xã nhà mới 4ngay mà nhớ 2me con quá.. Hẹn 1mai kiếm thật nhiều tiền bố sẽ về với gia đình và bạn bè.... Hàn Quốc. 1_4_2019..! Buồn,
anh đã nghĩ anh từng rất thích em nhma có lẽ anh đã lầm đó có thể chỉ là cảm xúc nhất thời của anh chắc là do chữ 2 tình bạn nó quá đỗi lớn lao để che đậy tình cảm thật của anh dành cho em
Chủ động tìm đến bài hát này, coi như bản thân cũng đã can đảm đối diện với những gì ở quá khứ, vì mình từng, đã từng thích ai đó hát cho mình nghe mỗi ngày, mong rằng mọi thứ vẫn sẽ ổn, ít nhất là đối với ng đó...
Chẳng nhớ là thích em từ lúc nào. Anh biết em đã tổn thương rất nhiều, nhiều đến mức em từ chối mọi sự quan tâm của người khác. Còn anh vẫn ngu ngốc quan tâm em vô điều kiện, chỉ muốn một ngày em sẽ mở lòng. Nhiều lúc muốn thể hiện tình cảm mà sợ em khó chịu, nhớ em mà chẳng biết nói gì. Cố làm những thứ em thích mà trong lòng cũng chẳng dễ chịu chút nào. Lấy ai đó làm động lực mà nhiều khi chẳng thấy động lực đâu cả. Có lẽ khi con tim anh đủ đau anh sẽ ra đi im lặng và không làm em thấy phiền như bây giờ nữa. Gửi em cô gái anh thương. 21/1/2019
Đã sang năm mới 2021 rồi còn ai nghe thì like cho mk cái 👇👇👇👇
Đôi khi, thương một người. Chúng ta cố gắng thế nào, hy sinh thế nào, quá trình chúng ta nổ lực và đánh đổi ra sao cũng không bằng khởi đầu của một người khác. Anh cũng vậy, anh cố gắng nhiều lắm, anh âm thầm chịu đựng vì không muốn em áp lực, anh đánh đổi cả những điều quý giá khác vì anh biết em xứng đáng hơn, anh cố chạy theo em. Nhưng ngay lúc anh sắp có mọi thứ rồi thì em cũng tìm được người mới tốt hơn. Anh không trách em, cũng không trách người ta, chỉ là tự trách cuộc đời sao lấy đi của anh như vậy, anh trân trọng nhưng sao cũng mất vậy??? Sao không cho anh thêm tí thời gian, sao không cho anh 1 khởi đầu tốt hơn, sao không cho anh gặp em lúc anh mạnh mẻ nhất :((((( Vậy nên, khi người con gái của bạn chọn người khác, hãy vì thương mà buông, vì họ xứng đáng được hơn vậy. Còn chúng ta, có lẻ chẳng xứng với 2 chữ "thương yêu".
"4 năm, 2 chàng, 1 tình yêu." Một bộ phim đã gần tròn 10 năm tuổi, nhưng hôm nay, mình mới xem nó. Đây cũng là bộ phim đầu tiên mình xem một mình, không tua, không xao nhãng dù chỉ một giây. Dường như mọi chuyện xảy ra đều có lý do. Giống như cách mình “chờ” bộ phim suốt gần một thập kỷ, chỉ để có thể cảm nhận trọn vẹn “mùi vị” của từng khung hình, từng câu thoại, từng nhịp thở của “dòng chảy” cảm xúc trong phim. "Trái Đất luôn tự quay quanh trục của nó mà, đúng không? Vì vậy, em là trục, anh là Trái Đất. Em chỉ cần đứng yên một điểm thôi, thì anh sẽ tự đến và tìm em." Câu thoại ấy khiến mình nghẹn lại. Không phải vì sự lãng mạn, mà vì nó nói hộ cho rất nhiều người đang yêu trong âm thầm, đang chờ trong im lặng. Mỗi nhân vật trong phim đều có một tính cách riêng, một vết xước riêng, nhưng tất cả đều xứng đáng với một tình yêu thật sự. Chúng ta không ai đối xử tệ với ai cả. Chỉ là… đôi khi, chúng ta chưa hiểu hết về nhau. Một tình yêu quá vồ vập có thể vô tình khiến cả hai áp lực, mệt mỏi, và lạc mất nhau, trong khi tình yêu vốn nên là thứ đến thật tự nhiên. “Thực ra, đối với tình yêu, càng đơn thuần sẽ càng hạnh phúc, đúng không…” Với mình, 10 năm để đợi một bộ phim không hề lâu. Bởi mọi thứ đến, đều có thời điểm và lý do của nó.
Nghe hết rồi đọc từng chữ nghĩa trong đó thấy bài hát như kiểu viết riêng cho anh Vũ và chị Dung ngoài đời vậy ♡♡
@giangnguyentruong4827